Cưỡi ngựa với mẹ 2
bởi truyentuoiti
“Cám ơn con. Có lẽ mẹ phải cần một ít lực đẩy mỗi khi leo lên cưỡi con ngựa chết tiệt này”

Mẹ cười rồi thúc gót chân cho con ngựa rảo bước. Tôi nhanh chóng nhảy lên lưng ngựa rồi vọt lên bắt kịp, hai người đi ngang nhau. Có gì đó khác về mẹ, nhưng tôi không thể đoán đó là gì. Chúng tôi cưỡi ngựa đi trong im lặng, mẹ khảo sát phong cảnh về phía tôi bên tay phải, nhưng không quay đi mà chỉ ngồi yên trên lưng ngựa. Sau đó tôi nhận thấy. Hai vú mẹ nảy lên xuống theo nhịp bước của con ngựa. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi. Mẹ đã cởi bỏ áo ngực trong khi đi dạo trong đám cây hồi nãy! Cặc tôi phồng to lên, nhói đau trong quần jean của tôi. Mẹ tiếp tục cưỡi ngựa đi cùng, góc nhìn tuyệt vời để cho tôi nhìn thấy vú mẹ trong điệu nhảy khiêu dâm, còn mặt mẹ thì hướng về phía bên kia. Có phải mẹ muốn phô bày cho tôi thấy? Không. Không thể nào như vậy.

“Ô, Chúa ơi, thật là đẹp”

Mẹ đột nhiên kêu lên bằng một giọng khàn khàn khi mẹ ngả lưng, chống khuỷu tay ra sau tựa lên yên ngựa phía sau mẹ, đầu ngữa ra sau, cong lưng đẩy hai vú lên, núm vú nhô lên thấy rõ sau lớp áo thun mỏng. Tôi nhìn chằm chằm, cưỡi ngựa đi cùng mà đầu thì lên xuống cùng lúc với độ nảy bật của vú mẹ.

“Nó làm mẹ cảm thấy dễ chịu quá”

Tôi không thể đồng ý hơn nữa. Mặc cho có sự thay đổi là mẹ đã bất thình lình nhìn qua và bắt gặp tôi nhìn chằm chằm, tôi vẫn giữ ánh nhìn cố định lên người mẹ. Mẹ cứ tiếp tục đi, ngữa lưng nhiều hơn nữa, hầu như nằm trên mông con ngựa. Áo thun của mẹ bị kéo ra ngoài quần cưỡi, phô bày cái bụng mẹ có một ít lông có sắc vàng phản chiếu ánh mặt trời. Thật là một cảnh tượng đẹp. Mẹ dường như là một phần của khung cảnh hoang dã khi mẹ đang nhún nhảy trên lưng ngựa bên cạnh tôi, tới khi nghe tiếng ba cưỡi ngựa chạy về phía chúng tôi. Mẹ giật mình bởi tiếng vó ngựa tiến đến gần, mẹ kéo áo xuống.

“Thôi nào, mọi người sẽ không tin phong cảnh phía trước đâu”

Ba tôi nhún nhảy xung quanh chúng tôi rồi phi ngựa tăng tốc trở lại, nhanh chóng rời xa chúng tôi.


Khi mẹ thấy ba biến mất, mẹ quay sang tôi cười:
“Mẹ nghĩ hai mẹ con mình vui vẻ rất nhiều trong chuyến đi này”

Mẹ cười, một nụ cười khàn khàn, rồi thúc ngựa chạy vọt lên.

Tôi cố bắt kịp để theo bên cạnh mẹ, nhưng không thể. Một lát sau mẹ quay lại cười trêu chọc:
“Không theo kịp hả, anh bạn trẻ?”

*
* *

Chúng tôi ngừng lại để ăn nhẹ khi bắt kịp ba một tiếng sau đó. Ba tôi chờ ở một nơi có tầm nhìn bao quát một đỉnh núi cheo leo đẹp đáng kinh ngạc. Ba chờ cho chúng tôi ngắm cho mãn nhãn. Khi chúng tôi chuẩn bị lên đường, tôi tới giúp mẹ lên ngựa nhưng mẹ từ chối, nói nhanh:
“Mẹ tự lo được, cảm ơn con. Mẹ chưa già đâu nhé”

Thất vọng, tôi leo lên yên ngựa và chậm chạp đi phía sau mẹ. Chuyến đi ngựa này không có gì thú vị. Phong cảnh vùng đồng quê thật đẹp, chắc vậy rồi, nhưng tôi không còn quan tâm nữa. Sau đó, mẹ dường như thấm mệt. Mẹ cúi người về phía cổ con ngựa, tay mẹ để lên vai và nắm bờm của nó. Mẹ dường như đang nghỉ ngơi. Nhưng hiệu quả thú vị là, bằng cách nghiêng người về phía trước, mông đít mẹ hiện ra nổi mồn một. Chiếc quần bó sát làm hiện lên đường viền quần lót của mẹ. Nhìn như thể mẹ đang bò trên bốn chân, phô bày cặp mông một cách trơ trẽn như trêu ngươi, nó cứ chuyển động lúc lắc lập đi lập lại. Mắt tôi như dán vào hai mông đít của mẹ suốt hành trình đến căn chòi kế tiếp.

Tối đó như lặp lại tối hôm trước. Chúng tôi ngồi ngoài trời ngắm nhìn cảnh hoàng hôn. Ba tôi đứng dậy rồi đi ngủ, để lại cái đèn ***g nhưng vặn nhỏ xuống. Mẹ ở đằng sau cho tới khi chúng tôi nghe tiếng ba ngáy nhỏ nhẹ. Hai mẹ con không ai nói gì. Tôi cảm thấy căng thẳng, không biết mẹ làm gì. Tôi bối rối với những sự kiện trong ngày và không biết phải làm gì với chúng. Do đó tôi cứ ngồi im.

Cuối cùng, mẹ đứng dậy và nói:

“Chúng ta đi ngủ thôi, con yêu. Đi nào”

Tôi đợi mẹ vào trong đi ngủ trước, nhưng khi mẹ yêu cầu, tôi cũng đi theo mẹ vào trong. Ba đang ngủ quay mặt vô trong vách với đồ đạc rải rác xung quanh giường. Không có chỗ nào cho mẹ để đặt túi ngủ trừ khi kêu ba dậy lấy hết đồ ba ra khỏi giường. Mẹ đi tới chiếc giường đôi ở xa phía đối diện.

“Chắc mẹ con mình phải ngủ ở đây thôi” Mẹ thì thầm

Mẹ trải túi ngủ lên một góc, thì thầm với tôi qua vai mẹ.
“Mẹ thích ở bên ngoài”

Sau đó mẹ ngồi trên giường và ra hiệu cho tôi kéo cặp ủng ra khỏi chân mẹ. Tôi kéo cả hai nhưng mẹ vẫn giữ cả hai chân lên nên tôi cũng kéo vớ mẹ ra rồi ném chúng xuống sàn nhà. Tuy nhiên mẹ vẫn giữ hai chân lên cao, khép chặt lại. Với một nụ cười nhẹ nhàng trên khuôn mặt mẹ, mẹ thì thầm rất khẽ tôi khó mà nghe thấy

“Mẹ còn cần sự giúp đỡ để cởi bỏ mấy cái này, mà ba con lại ngủ mất”

Mẹ nhìn xuống và đưa tay tháo nút quần ống. Tôi nắm lấy phần dưới cùng của mỗi chân rồi kéo, giật mạnh nhiều lần, gần như kéo mẹ ra khỏi giường. Mẹ cười khúc khích khi tôi kéo giật quần mẹ ra, thật khó khăn. Khi nó qua khỏi hông mẹ thì bất thình lình nó tuột nhanh xuống chân mẹ, về phía tôi, hai chân trần của mẹ lộ ra, gác lên đùi tôi. Mẹ đặt chân trái xuống sàn, bỏ chân phải lên chân tôi. Mẹ ngước nhìn tôi, hơi nghiêng đầu sang một bên và nói:

“Cởi cho mẹ cái quần dài, con yêu”

Tôi dùng đùi nâng chân mẹ lên rồi cởi quần dài của mẹ ra, rồi đứng lặng lẽ nhìn xuống với một tay cầm quần dài của mẹ còn tay kia thì giữ chân của mẹ. Mặc cho thực tế tôi biết rằng mẹ đang nhìn tôi, nhưng tôi không thể không nhìn vào quần lót của mẹ. Không nghĩ ngợi gì, thậm chí tôi còn mở chân mẹ rộng ra thêm. Tôi như ngừng thở. Tôi đẩy chân mẹ lên và đầu gối mẹ gập lại trên người mẹ, mở rộng chân mẹ làm quần lót mẹ duỗi căng và bám sát vào người mẹ. Mẹ cứ để cho tôi làm vậy. Tôi đứng như chết trân, mắt khóa chặt vào khe hở lờ mờ ở phía trước quần lót của mẹ, cặc tôi cương cứng dán chặt trong quần jean của tôi. Giọng nói của mẹ làm tôi giật mình, một phần vì nó kéo tôi trở về thực tại, một phần vì nó không tỏ ra giận dữ.

“Bỏ chân mẹ ra cho mẹ đi ngủ nào, con yêu”

Tôi nhìn lên mặt mẹ, mẹ đang mỉm cười. Một cách vụng về, tôi bỏ chân mẹ ra và mẹ đung đưa chân mẹ, gập đầu gối đẩy người vào trong túi ngủ. Dù không cần thiết, mẹ giang hai chân ra đẩy chiếc áo thun lên tới hông mẹ và để lộ toàn bộ cái quần lót màu hồng nhỏ nhắn. Khi mẹ đẩy nhẹ chân vô trong túi, chúng khép dần lại nhưng cái áo không phủ được quần lót, và mẹ cũng không kéo túi ngủ lên để che thân.

“Con tự cởi đồ cho mình đi” Mẹ cười khàn trong cổ họng một lần nữa, lâu rồi mới nghe mẹ cười như vậy.
“Đừng quên tắt đèn nha”

Tôi tắt đèn nhưng trong chòi vẫn sáng bởi ánh trăng. Tôi nhanh chóng cởi bỏ áo, ủng, giày vớ và quần jean, quay đi để giấu con cặc đang sưng phồng khi mẹ nằm nghiêng một bên và đang nhìn tôi. Tôi lấy túi ngủ trải dài phía sau mẹ, không có lựa chọn nào khác là phải dựa lên mẹ để làm. Tôi rất hy vọng ánh sáng lờ mờ sẽ giấu chỗ phồng to trong quần ngắn của tôi. Mẹ không nói gì. Tôi trèo qua người mẹ và lóng ngóng chui vào túi ngủ của mình, nép vào nằm đưa mặt về phía lưng mẹ.

Vài phút sau, mẹ ngồi dậy nhìn xuống chân.

“Mẹ nóng quá”

Mẹ nói rồi bắt chéo hai tay xuống dưới eo, nắm phần dưới chiếc áo thun kéo nó lên, qua khỏi đầu, tóc mẹ rơi xỏa xuống vai khi mẹ quăng nó xuống sàn nhà. Mẹ đã không quay đi. Tôi nhìn chằm chằm vô vú mẹ khi nó nhẹ nhàng nảy lên rồi ngưng lại, hai núm vú thò ra dưới ánh trăng.
Mẹ ngồi đó một lát. Sau đó mẹ duỗi tay ra sau, tựa xuống giường và ưỡng lưng lên, giống như lúc mẹ đã làm hồi chiều trên mông ngựa.

“Cảm thấy yêu đời ở đây quá” mẹ thì thầm.

Tôi không biết mẹ nói với tôi hay không, hay mẹ nghĩ là tôi đã quay mặt vô trong vách. Tôi vẫn nằm im, hy vọng không có gì thay đổi, thế giới cứ như vậy mãi. Tôi không thể tin độ dốc của vú mẹ, đường cong bên dưới, phần nhô ra của núm vú, đẹp hơn nhiều so với những cảnh đẹp mà tôi thấy trong ngày. Tôi có thể nhìn chăm chăm vào chúng mãi mãi.

Đột nhiên mẹ quay mặt về phía tôi, đưa tay ra vuốt lên mái tóc tôi.

“Nó tuyệt đẹp, phải không con yêu? Con có vui khi đến đây không?”

Tôi gật đầu, chết lặng đi không nói được gì.

“Mẹ cũng vậy, con yêu” Mẹ cúi xuống hôn lên trán tôi, vú mẹ đẩy tới hai bên má tôi, núm vú mẹ lướt lên mũi và miệng tôi khi mẹ lui lại một chút.

“Nếu cần thì lay mẹ dậy để đánh thức mẹ” Mẹ nói.
“Con biết đó, nếu con muốn thức dậy”

Mẹ rúc vào trong túi. Xoay mặt qua phía bên kia, mẹ đẩy người ra sau đến khi mông mẹ ép vào người tôi.

Tôi thức dậy vào ban đêm, tay đang ôm mẹ và kéo mẹ về phía tôi. Cặc tôi bằng cách nào đó đã thoát ra khỏi quần tôi. Nếu mẹ đang ngủ chắc mẹ phải cảm thấy nó, nhưng mẹ không nhúc nhích. Thận trọng, tôi đẩy mạnh lên một chút vào mông đít mẹ. Không thấy có phản ứng gì. Tôi lập lại vài lần nữa, nhẹ nhàng để không làm mẹ thức dậy, nhưng mỗi lần một chắc chắn hơn, và giữ yên như thế thật lâu. Tôi có thể khẳng định là mình đã đánh thức mẹ, thể theo đúng lời đề nghị của mẹ. Tại sao mẹ lại cung cấp cho tôi một lý do thuận tiện như vậy? Tôi không suy nghĩ thêm được nữa, cứ nhẹ nhàng đẩy tới và từ từ đặt con cặc nằm ngay đít mẹ thông qua lớp túi ngủ. Tôi mài nghiến và giữ con cặc tựa sát mẹ đến khi tôi xuất tinh, bắn ra trong túi ngủ của tôi. Sau đợt phun cuối cùng tôi mới hoàn hồn. mẹ không cử động hay có bất cứ phản ứng gì, ơn chúa, nhưng mẹ lại không thở giống như mẹ đang ngủ. Mẹ rất, rất là im lặng. Tôi nằm vật ra, ngủ thiếp đi trong đống bầy nhầy của mình.

*
* *

Khi tôi thức dậy, ba đã đi khỏi, còn mẹ thì đang làm đồ ăn sáng. Mẹ đã mặc áo thun mới, cái này dài phủ xuống tới mông mẹ. Tôi nghĩ mẹ chỉ mặc mỗi cái áo thun, vì với lớp vải bông mỏng nên tôi không nhìn thấy đường viền quần lót bên trong, và mẹ rõ ràng là không mặc áo ngực. Vú mẹ hơi thòng xuống, bụng mẹ nhô ra dán chặt vào lớp áo thun, hai núm vú nhô ra ngoài như hai đỉnh núi cheo leo. Chân mẹ thật nhiều cơ bắp. Tôi có thể nhìn thấy các cơ bắp căng dọc theo phía ngoài của đùi mẹ và thắt chặt các cơ bắp chân mẹ khi mẹ di chuyển bằng đôi chân trần.

Cuối cùng, mẹ quay lại và nhìn thấy tôi đã thức dậy. Mẹ lại gần, nghiêng người xuống và hôn lên trán tôi, và sau đó, gây sốc cho tôi, hôn lên miệng tôi.

Nhưng mẹ hành động như thể không có gì là ra lệnh.
“Hê, đồ ngủ nướng, đến giờ ăn rồi. Ba con đã đi một giờ trước. Ổng không thể chờ nên mẹ bảo ổng cứ đi trước. Dậy ăn đi trong khi mẹ đi thắng yên ngựa”

Mẹ lấy đôi ủng rồi mang vào, sau đó sải bước ra ngoài cửa. Tôi dậy mặc quần jean rồi ăn. Vừa lúc tôi ăn xong thì mẹ bước vào, lấy một cái váy ra khỏi gói đồ rồi kéo nó qua đôi ủng, nhét cái áo thun bên trong nó. Mẹ cuộn túi ngủ lên, cầm lấy gói đồ và hối thúc tôi lẹ lên. Sau đó mẹ cười bảo:
“Có cái túi sạch ở trong tủ đó”

Sốc và xấu hổ, tôi chẳng biết làm sao khi nghe mẹ nói vậy và chạy theo mẹ. Vậy là mẹ đã biết những gì tôi làm đêm qua. Mẹ không ngủ. Nhưng mẹ cứ để nó xảy ra. Ôi chúa ơi!

Mẹ đã xuống đường mòn. Tôi ngồi trên lưng ngựa và ở phía sau mẹ. Chúng tôi cưỡi ngựa rong ruổi được vài giờ thì bắt gặp ba phi ngựa tới ở đằng sau. Ba đã có cuộc phiêu lưu trên một vòng lặp bên đường mòn. Chừng nữa tiếng sau chúng tôi dừng lại dùng bữa ăn trưa nhẹ. Ba tôi rất háo hức vì ông ta muốn chúng tôi thưởng ngoạn một vòng lặp, giống như cảnh vừa rồi ông bảo là rất tuyệt. Và chúng tôi đã chứng kiến. Đó là một vòng lặp dài hơn với chuyến nghỉ qua đêm ở một cái chòi xa hơn xung quanh các vòng lặp.

Một tiếng sau khi ăn trưa, con ngựa mẹ tôi cưỡi bước đi khập khiễng.

Ba nhìn con ngựa, nhấc chân nó lên, kiểm tra móng con ngựa rồi nói:
“À, chúng ta không thể làm gì được ở đây. Cả hai phải cưỡi chung một con ngựa. Hai mẹ con không nên kêu la gì, phải xử lý như vậy thôi”

Ông ta dường như thấy hạnh phúc khi có cơ hội “tăng sự thách thức”, ông muốn truyền đạt máu phiêu lưu cho hai mẹ con tôi.

Vì vậy mẹ đứng dậy phía trước tôi và chúng tôi dắt con ngựa của mẹ đi theo sau. Ba dẫn đường. Ngồi đôi nhanh chóng làm cho tôi thấy bất tiện. Mông đít mẹ chạm ngay con cặc tôi, đẩy ra sau theo mỗi nhịp bước của con ngựa. Tôi hết chịu nổi nên ngỏng cặc lên. Lát sau mẹ nghiêng người về phía trước trên cổ ngựa, nắm bờm nó để giữ thăng bằng, giống như mẹ đã làm trước đây. Điều này làm mông đít mẹ nhô lên để cho tôi lèn chặt vừa vặn hơn, gần sát hơn tới *** mẹ.

Chẳng bao lâu, tôi không thể ngưng lại, bắt đầu đung đưa háng mình về phía mẹ, nghĩ rằng tôi có thể đổ lỗi do sự chuyển động của con ngựa. Thấy mẹ không có phản ứng gì, tôi trở nên bạo dạn hơn hẩy mạnh làm cho mẹ bị xô đẩy người hơn nữa về phía cổ ngựa. Mẹ quay đầu lại nhìn tôi. Ôi không, tôi nghĩ, chắc tôi sắp bị rầy la rồi. Nhưng mẹ chỉ nói:
“Giữ mẹ kẻo mẹ bị ngã”

0 nhận xét :

Đăng nhận xét


Copyright © 2016 by TruyenTuoiTi